GIA ĐÌNH

Thứ Năm, 28 tháng 7, 2011

NGƯỜI BAN MÊ

Gần 20 năm kể từ ngày mình đặt chân lên mảnh đất Cao Nguyên đầy nắng và gió - nơi thành phố Buôn Mê Thuột đang là đô thị loại một bây giờ khi ấy còn là một thị xã mà mùa khô bạn bạn bè vẫn gọi vui là "Bụi Mù Trời" còn mùa mưa thì "Buồn Muôn Thủa". Vậy thấm thoát đã gần 20 năm mình gắn bó và chứng kiến sự thay da đổi thịt hàng ngày của nơi mình coi là quê hương thứ 2 này.

Mình rất thích bài thơ xuôi của N.T.T

Dường như anh mê mải đã bao ngày. Cho một điều anh đang tìm có phải. Phố cao nguyên hôm nay cứ trải dài rộng mãi. Cho bước chân em cũng rộng dài.
Ban Mê trong anh- Ban Mê trong em. Như một bài ca vừa quen vừa lạ. Như một chàng trai vạm vỡ. Ngực để trần đứng hát dưới nắng mưa.
Cây phố đứng như là em đứng. Đợi chờ anh lích chích tiếng chim sâu. Chưa mùa gió chim về đây xây tổ. Anh vẫn lặng im như gặp thủa ban đầu. Ta ngại ngùng chưa dám trao nhau . Dù phố đêm vẫn bình yên vắng vẻ. Như một bài thơ anh dang dở . Và như em e thẹn má ửng hồng.
Em muốn không xe với cộ ngập đường . Như một cuộc đua chưa biết ai về trước. Anh nắm tay em vỉa hè ta bước. Nghe hương mùa hoa đại cứ thơm sao. Mai sẽ có một mùa hoa thơm nức Ban Mê. Cho em ngắm dù có chút vụng về mê mải. Chân em bước và hoa không ngần ngại. Cứ nở bừng cho phố đẹp Ban Mê.
Nếu phải đi xa anh hãy nhớ ghé về. Để cùng em dạo chân trên phố. Để cùng em ngắm mùa hoa Ban Mê rực nở…


( Ban mê một chút thơ xuôi - Nguyễn Trọng Tạo)

Không có nhận xét nào: