GIA ĐÌNH

Thứ Bảy, 20 tháng 8, 2011

VÀO LỚP 1 TRUỜNG TIỂU HỌC TÔ HIỆU - TP BUÔN MA THUỘT








































Vậy là G Lớn Bùi Trần Thảo Nguyên đã chính thức trở thành "Tân sinh viên" trường tiểu học Tô Hiệu - trường chuẩn quốc gia thuộc phòng GDĐT TP Buôn Ma Thuột.
Ngày 18/8 vừa qua đã đi tập trung nhận lớp và được xếp vào lớp 1A. Mọi công tác chuẩn bị đã được G Mẹ hoàn tất: cặp sách mới, sách vở mới, quần áo mới, dép mới lại thêm mấy bộ quần áo đồng phục của trường nữa chứ. Ngày mai 22/8 sẽ là buổi học đầu tiên mong là G Lớn sẽ cố gắng để đáp ứng lòng mong mỏi của mọi người.

XÃ AN BÌNH, HUYỆN KIẾN XƯƠNG, TỈNH THÁI BÌNH

Cách TP Thái Bình chừng 10 km về hướng đông Phía tây và Nam giáp xã Vũ Tây, đông giáp xã Quốc Tuấn, đông nam giáp xã Bình Nguyên, phía bắc là dòng Trà Lý bên kia bờ là huyện Đông Hưng.
Đó chính là nơi "chôn rau cắt rốn" - QUÊ HƯƠNG của mình.

Thứ Bảy, 13 tháng 8, 2011

VIẾT CHO NGÀY VU LAN - XÁ TỘI VONG NHÂN 2011

" Chuyện kể rằng ấy là một năm đói kém trong hồ rất đông các loài vật sinh sống, thức ăn cạn kiệt, cá chuối mẹ mới sinh ra một đàn cá con nhưng chẳng có gì để cho chúng ăn cả, lũ cá nhỏ đã có những con ngáp ngoải vì đói. Thương con cá chuối mẹ lúc này cũng rất đói nó cố sức lao lên một bãi đất trên bờ giả vờ chết... để cho kiến bu đầy người lúc đó mới lao xuống hồ mong kiếm chút thức ăn cho lũ con của mình..."



Một bông hồng trắng cho những người không còn Mẹ - Vu Lan này với 3 anh em mình mỗi người đã có 13 bông hồng trắng. 13 năm đã trôi qua cho đến giờ phút này nơi cõi âm Mẹ có thể tự hào bởi mỗi người con của mẹ đều đã trưởng thành với công việc, nghành nghề đã lựa chọn, đều đã tự lập gia đình riêng vợ chồng ấm áp con cái thảo hiền. Có thể có những cô con dâu chưa biết nhiều về Mẹ, những cô cháu chỉ biết Bà Nội của chúng qua lời kể hầu như rất ít của bố chúng về Bà. Nhưng với chồng của những cô con dâu (bố của những đứa cháu ) thì trên thế gian này nếu có một người phụ nữ để tôn thờ thì người đó chính là Mẹ.

Một bông hồng đỏ cho những người đang còn mẹ.



Hai mẹ con Thảo Nguyên trước mộ Cụ và Bà Nội T.Nguyên đợt về quê hè 2010



Xin chép lại bài viết của Ô Đỗ Quốc Toản viết cách đây 13 năm khi Mẹ ra đi:


TIỄN BIỆT CHỊ TRINH


Chị đã đi rồi thật đó sao

Bàng hoàng, đau đớn xót biết bao

Xa cách hai miền không về kịp

Để tiễn chị về với trăng sao

Chị ơi.

Thế là tiễn biệt từ đây

Chị em một gốc, một cây lá cành

Sinh ra ở xứ đất lành

Lớn lên ngoan ngoãn, học hành siêng chăm

Ra nghề đã mấy chục năm

Bao lớp em nhỏ Chị chăm, Chị rèn

Đời riêng chị thật đáng khen

Chồng yêu, con quý ấm êm trong ngoài

Nhưng sao số phận trên đời

Cướp đi người chị tuổi đời năm mươi

Bây giờ cách biệt đôi nơi

Âm dương chị vẫn để đời tiếng thơm

Chị ơi!

Đau đớn nguồn cơn.

Đau thương tiễn chị biết ơn chị nhiều

Cầu mong hồn chị cao siêu

Suối vàng chị cũng gặp nhiều vui thay.

Chị ơi - Tiễn biệt từ đây

Chị em một gốc một cây lá cành./.

Thứ Ba, 9 tháng 8, 2011

CÔNG TY CPCT VIỆT NGUYÊN ĐĂK LĂK

Không ít lần mình đã từng nghĩ VNC với mình như là một phần của máu thịt cơ thể và cũng từng ấy lần mình khẳng định sẽ chẳng bao giờ rời xa nơi ấy. Vậy mà...
Chỉ có những người luôn bên cạnh mình, giúp đỡ mình mới có thể một phần nào cảm nhận được tâm trạng của mình khi quyết định ra đi tìm bến đỗ mới.
Buôn Ma Thuột những ngày cuối năm, thành phố trẻ cứ ngạo nghễ, tự hào vươn lên dâng hết mình cho nắng. Gió dường như cũng thổi mạnh hơn. Nắng và gió làm nên một thứ gì đó rất riêng cho Thành phố cao nguyên này. Cuộc sống vẫn cuồn cuộn chảy như dòng người đông đúc trên các con đường. Lặng lẽ trong dòng người giữa phố phường nhưng lòng tôi  lại hướng về những mảnh đất xa lạ nơi những đồng đội cũ của tôi: Những người thợ xây lắp điện đã và đang thực hiện sứ mệnh cao cả của mình: mang dòng điện công nghiệp như những mạch máu nuôi sống cơ thể Cao nguyên xanh màu mỡ này.
     Công trình- hai tiếng ấy gắn liền với những ngày tháng đưa tôi vào đời, công trình giúp tôi trưởng thành, nuôi tôi khôn lớn, cho tôi nghị lực, niềm tin yêu và sức mạnh, mỗi mảnh đất nơi tôi đến, mỗi con người nơi tôi tiếp xúc, tôi vẫn biết rằng bước chân mình sẽ quyến luyến lúc chia xa và như vậy mỗi công trình tôi lại cưu mang thêm những kỷ niệm khó quên cho riêng mình.
     Vẫn còn đó hình ảnh những chú voi kéo cột điện trên cánh đồng nước Jang Tao hôm nào, âm vang lời của già làng M’nông bên bếp lửa bập bùng với những câu chuyện thần bí về sự tích vùng này hay những buổi chiều ồn ào trên bến tắm suối đá Krông Bông vấn vương ánh mắt, nụ cười người em gái hiền lành, dung dị nhưng đằm thắm, kiên cường như chính mảnh đất này. Còn đọng mãi hương vị như nồng, như say buổi liên hoan chia tay công trình lưới điện nông truờng Đoàn Kết khiến ai đó nửa ở nửa về bởi tình cảm quá thât thà, quá gần gũi như những người anh em trong gia đình của những người đã giúp đỡ chúng tôi hoàn thành công việc. Công trình với tôi đắng mà ngọt, ngọt mà đắng như ly cà phê đậm đà mà người em gái M’Đrăk trao cho tôi hôm nào khiến đêm đầu tiên trên công trình lưới điện M’Đrăk- Ea riêng ấy tôi chẳng thể nào ngủ được.
 Giờ đây trên cương vị công tác mới, tôi lại có những người bạn mới, công việc sẽ mang lại cho tôi niềm tin, tình yêu và cả những ký niệm khó phai mờ. Làm sao cho tôi được một lần cảm ơn đất dưới chân mình, cảm ơn những người đã giúp đỡ tôi, những người đã cùng tôi chung sống, những người đã cùng tôi trong công việc- và tôibiết rằng Công Trình với tôi mãi là nỗi nhớ.

Thứ Hai, 1 tháng 8, 2011

NÀO MÌNH CÙNG ĐI CHƠI THÁC ĐRAY SÁP

Được cho là một trong những ngọn thác đẹp và hùng vĩ nhất Tây Nguyên. Đrây Sáp nằm cách TP Buôn Ma Thuột 25 Km về hướng tây nam. Theo quốc lộ 14 đi khoảng 20 km tiếp tục 5km theo tỉnh lộ 4 (Đăk Nông) là đến thác chính. Nằm giữa ranh giới hai tỉnh Đăk Lăk-Đăk Nông du khách tham quan thác từ khu du lịch nằm trên địa phận xã Đăk Sô huyện Krông Nô tỉnh Đăk Nông .Thác nằm trên dòng Sê rê pốc chảy về hướng tây sang Cam Pu Chia sau đó hòa vào dòng Mê Kông rồi đổ ra biển Đông.
Nhân những ngày hè nhà mình làm quả "Tu rít" Đrây Sáp. Khí hậu ngoài đường rất nóng nhưng vào đây khác hẳn: cực kỳ mát mẻ do hơi nước bay lên từ ngọn thác cao hàng chục mét đổ xuống tung bọt trắng xóa và những khu rừng bảo tồn quanh thác.







Như thường lệ G Lớn nhà mình lại làm người mẫu ảnh